Trả Lời Hòa Thượng Thích Thông Lạc (phần 1)


Xưa kia Đức Thích Ca đã nói : "Ta nói điều gì, các ngươi chớ tin rằng phải hay quấy. Ai nói điều gì, các người cũng chớ vội phê bình. Chớ nghe nói nơi nầy đông người, vội theo, chớ tin ở tài giỏi, ở lợi ích thế gian. Các người hãy suy xét, tìm hiểu sự thật, các ngươi hãy tự thắp đuốc lên mà đi".  

Xét đoán qua hình tướng ta có thể lầm. Như Tổ Huệ Năng có lúc theo thợ săn, Bố Đại Hòa Thượng đi lang thang đây đó, các Bồ Tát hóa thân làm cư sĩ, thậm chí làm kẻ bán thịt, làm dâm nữ để phương tiện độ sinh. Lấy hình tướng mà luận bàn, ta mắc biết bao lỗi lầm, có khi Phật ra đời độ ta, ta không rõ rồi sanh tâm phỉ báng, kết quả vào A Tỳ Địa Ngục khốn khổ muôn đời. 

Theo lời thọ ký của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật trước khi nhập Niết Bàn, sau này vào thời Mạt Pháp, Bồ Tát Di Lạc vì Đại Bi nguyện mà Hạ Sanh xuống thế gian, tận độ chúng sanh. Ngài sẽ thành Chánh Qủa, là một vị Phật nối tiếp Đức Phật Thích Ca, chỉnh trang Phật Đạo, giữ gìn Chánh Pháp của Như Lai Phật trường tồn được 5000 năm.


***************************************************************************

Bồ Tát trả lời Ông Hòa Thượng Thích Thông Lạc đã viết một số bài trong sách Đường Về Xứ Phật đăng trên website (blogspot) : http://metintrongphatgiao.blogspot.com

· Hòa Thượng:
Chính lúc mới tám tuổi, khi xuất gia học đạo, chúng tôi cũng đều tu học theo giáo pháp của đức Phật Di Lặc, nỗ lực tu hành hơn 30 năm trời, đời chẳng ra đời, đạo chẳng ra đạo, nên đành phải bỏ pháp môn đó, trở lại tu pháp môn Duyên Giác, Thanh Văn, Nhị Thừa của đức Phật Thích Ca Mâu Ni, chúng tôi mới thấy pháp xả tâm và giới luật của Thanh Văn thật là hữu hiệu, nhờ đó, trước tiên chúng tôi nhận được mình là một tu sĩ có đời sống đạo hạnh và thân tâm thường thanh thản, an lạc, vô sự tức là chúng tôi đã nếm được mùi vị giải thoát thật sự của đạo Phật, chừng ấy chúng tôi mới nhận thấy rõ đạo là đạo, đời là đời, không thể đạo đời lẫn lộn như pháp môn phát triển của đức Phật Di Lặc. Cách thức sống của các tu sĩ hiện giờ, đạo đời lẫn lộn khiến cho mọi người không biết đâu là đời sống đạo đúng và đâu là đời sống đạo không đúng. Cách thức sống của các tu sĩ Phật giáo hiện giờ cũng chạy theo vật chất thế gian, như người đời nên khó phân biệt, chỉ có phân biệt được là chiếc áo tu sĩ mà thôi.

* DI NHƯ BỒ TÁT MA HA TÁT trả lời:
Chỉ trích dẫn một số ý chính vì có nhiều điểm lập lại.
Hòa Thượng này đọc, gặp phải các môn phái họ tự xưng danh Phật Di Lạc. Hiện nay đã có rất nhiều trang web và môn phái xưng Long Hoa của Phật Di Lạc như dùng điển ra Thi Thơ, Cơ Bút,Thiền Định Tưởng, Thiền của Phật Di Lạc... Riêng phần Pháp Tạng Long Hoa Hội Thượng ai đọc, nghe Kinh của Đức Tịnh Vương Nhất Tôn, chính là hóa thân của Đức Vô Thượng Di Lạc Tôn Phật vừa Hạ Lai nơi Trần Thế thì tự nhận định được Kinh có uyên thâm vô lượng nghĩa hay không thì biết.

Bồ Tát Di Lạc đã Hạ Lai bằng xương bằng thịt từ năm 1918 tại Tỉnh Bình Định. Lớn lên, Đức Ngài đã Khai Đạo 37 năm tại Thành Phố Nha Trang, Tỉnh Khánh Hòa và các Tỉnh Miền Nam Việt Nam. Đã có 3.000 Chân Phật Tử tìm đến học Đạo với Đức Ngài, trong số này có cả 1.250 Hàng Thánh Chúng của Thời Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật cũng đã tìm về tu học. Đức Di Lạc đã thành Diệu Quả Phật và vào Bát Đại Niết Bàn Ngày 18 tháng 5 Âm Lịch Năm 1993. Khi Hạ Lai, Đức Ngài đã từng dạy Tứ Chúng rằng: những lúc cần thiết, Đức Ngài thường Xuất Chánh Định đi gặp Đức A Di Đà Phật, Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Đức Vô Thượng Di Lạc Tôn Phật kiếp này đã để lại bút ký và đóng dấu. Hãy xem kỹ nơi trang web www. longhoahoithuong.org (http://www.longhoahoithuong.org/) kể lại Lộ Trình Hành Đạo Kiếp Hạ Lai này của Đức Ngài với Cư Nhân Hạnh (Cư Sĩ). Các Lãnh Đạo trên thế giới kể cả Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc và Tôn Giáo cácnước cũng đã đánh giá Kinh Đức Ngài và ghi lại qua báo chí, các đài phát thanh, BBC, truyền hình.Chính Tôi đã đọc, nghe và ghi lại, Họ đều công nhận Đức Phật Di Lạc đã ra đời tại Việt nam. Riêng tại VN các đài phát thanh, truyền hình cũng có đề cập, còn có treo cả bảng quảng cáo ghi: “Việt Nam điểm đến của Thiên Niên Kỷ”
Trong số 10 vị Tôn Giả của Đức Phật Thích Ca đã có mặt đầy đủ, qua bao vạn pháp diễn cảnh khắc nghiệt của Cộng Sản VN tại Miền Nam Việt Nam từ năm 1975. Họ vẫn luồn lách, tinh tấn không bỏ tu, lần lượt Vị nào cũng nhớ lại được tiền kiếp của mình từ Thời Đức Phật Thích Ca.Tôn Chỉ Mục Đích của Phật Di Lạc là:
ĐẠO ĐỨC + GIÁO LÝ + TỌA THIỀN = TRI KIẾN GIẢI THOÁT
- Đạo Đức: Ban đầu tu sửa, bỏ tánh xấu, hỷ xả là Đạo Đức.
- Giáo Lý: Tự Tánh Tỏ Tánh cho đến Chánh Đẳng Chánh Giác. Vạn pháp là Nghe Thấy Biết, Tu Sửa Tánh từ trong gia đình, trong xã hội cho đến chùa chiền, am cốc. Y Tôn Chỉ của Phật Thích Ca chớ không mở đạo mới. Phật Di Lạc Hạ Lai chứng kiến hầu hết Tăng Ni thời này đều nghiên cứu kinh thuyết giảng, y kinh, tụng kinh, nghi lễ rườm rà. Hiếm có bậc tu tự tánh nên gọi thời này là Thời Mạt Pháp, còn trong xã hội người ác lại nhiều nên gọi Mạt Kiếp. Ngài bảo điều chỉnh lại Lối Tu Lạc Pháp cho đúng với đường lối Phật Thích Ca để tận độ Chúng Sinh.
- Thiền tọa của Phật Di Lạc: Được truyền Tâm Ấn Mật Tôn. Hiện nay Bồ Tát Ma Ha Tát Di Như, Vị Tổ Thứ Nhất đang nối tiếp Phật Di Lạc truyền dạy môn Như Lai Thiền. Chân Tử nào dù trong hoặc ngoài nước nếu gặp được Pháp Tạng, Long Hoa Hội Thượng đều được dạy Y Tôn Chỉ Mục Đích như trên. Từ khi Phật Thích Ca nhập Bát Đại Niết Bàn cho đến 1.000 năm sau không còn Chư Tổ, Thiền bị lạc không còn Mật Tôn để Giải Nghiệp cho bậc tất cả tu đạo Phật nữa.

· Hòa Thượng:
Người tu sĩ Phật giáo lấy giới luật làm Thầy như đức Phật Thích Ca đã di chúc: “Sau khi Ta nhập diệt, các Thầy tỳ kheo hãy lấy giới luật của Ta mà làm Thầy, làm chỗ nương tựa tu hành vững chắc. Giới luật Ta còn là đạo Ta còn, giới luật Ta mất là đạo Ta mất”. Dựa theo lời di chúc này, các vị tỳ kheo nào phạm giới, phá giới, bẻ vụn giới là đệ tử của ngoại đạo, tà giáo. Quý Phật tử không nên tu hành theo những vị tu sĩ này, vì có tu hành theo họ thì cũng chẳng tu đến đâu, đời chẳng ra đời và đạo cũng chẳng ra đạo. Nếu có tu cũng chỉ trở thành là một ông thầy danh, lợi mà thôi.
Nhờ cân nhắc về đức hạnh giới luật mà quý Phật tử tìm được một bậc Thầy chơn chánh và thoát khỏi những sự lừa đảo của những tà sư ngoại đạo, tu lầm lạc vào con đường mê mờ, u tối, loanh quanh trong các định tưởng.
*TRẢ LỜI.
Thời Mạt Pháp, Mạt Kiếp, lối tu của Người Cộng Sản còn phản phất ảnh hưởng mùi vị vô thần nên Tăng Ni trong Miền Nam cũng như Miền Bắc VN hãy tìm nguyên bản Kinh Phật Thích Ca thời xưa và nguyên bản Kinh Phật Di Lac còn trong Miền Nam để làm Kim Chỉ Nam. Mặc dầu lãnh đạo Hà Nội đã cho điều tra, đã đánh gía biết Đức Phật Di Lạc đã có thật nhưng Tăng Ni Miền Bắc phần đông vẫn không được biết chỉ vì không cho thông tin. Nay Kinh Sách Đức Phật Di Lạc mới được truyền ra Miền Bắc nên đa số Tăng Ni bỡ ngỡ. Còn Miền Nam, số đông Tăng Ni Phật Tử hiện nay đọc Kinh Sách Đức Ngài thấy siêu Đẳng nên đều tin.

Nghe Thấy Biết là vạn pháp nên đâu đâu cũng có vạn pháp. Tìm Đạo mà lìa Đời như Hòa Thượng để được thanh thản, an lạc thì còn cạn lắm. Nó là giả, vô sự mà trốn Đời, tránh Vạn Pháp thì cũng chẳng khác nào Lục Tổ Huệ Năng bảo chỉ tìm “cái sừng con thỏ.” Thời Đức Phật Thích Ca vẫn có dạy cho bậc xuất gia cùng bậc cư sĩ.
Thiên thu vạn kiếp không thể tìm được Giác Ngộ, nếu sống trong chùa, am cốc, không va chạm đời, và cao lắm chỉ là Thần Đạo, Tiên Đạo. Động để Giác, nhưng lại chọn Tịnh để Độ cho yên thân, tránh phiền hà khổ tâm. Đó là lối tu Tu Tịnh Biệt, không phải chánh giác theo đường lối của Chư Phật, nên bị rơi vào cơn mê Vô Minh triền miên mà không biết. Miền Bắc, hơn 60 năm Kinh Phật bị đốt sạch, vì lẽ đó mà Hòa Thượng đã thiếu hiểu biết căn bản, thành quá ư sơ căn.

· Hòa Thượng:
Tóm lại, đạo Phật do đức Giáo Chủ Di Lặc hướng dẫn phần nhiều tu sĩ xem thường giới luật, nên đều phạm giới. Chính hình ảnh đức Phật Di Lặc là hình ảnh mất oai nghi tế hạnh của một tu sĩ chân chánh, mặc áo hở bụng ngực một cách thô lỗ không đúng đức hạnh của bậc thánh tăng.
Người tu sĩ phạm giới là người không có đức hạnh làm một vị thánh tăng, nên chúng ta dễ nhận xét con đường nào là con đường tu hành của Bà La Môn giáo và con đường nào là con đường tu hành theo Phật giáo. Trong thời đức Phật còn tại thế, vấn đề làm công quả thì gần như không có. Vì là một Du Tăng Khất Sĩ, sống rày đây mai đó, không ở chỗ nào quá lâu, nên vấn đề công quả không cần thiết. Mỗi tu sĩ đến giờ đi khất thực để sống ngày một bữa, nên dồn tất cả các thời gian rảnh rang vào tu tập và rèn luyện pháp hướng tâm.
* TRẢ LỜI.
Thời Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, cứ mỗi lần có một Vị Tăng hay Ni tu làm sai là Phật đặt ra một Giới Luật để tu hành. Cuối đời Phật, có 250 Giới cho Tỳ Kheo, và 348 Giới cho Tỳ Kheo Ni. Khi Phật vào Niết bàn, Tăng Ni phải y theo Giới Luật đó tu hành.
Đức Phật Di Lạc đã Khai Thị: “Tất cả việc ác nhỏ đều bỏ, tất cả việc thiện nhỏ đều làm.” Đó là Giới Luật. Quan sát kỹ sẽ thấy câu này hàm chứa đủ cả Giới Luật. Thời Đức Phật Thích Ca và Thời Đức Phật Di Lạc, vẫn giữ Tôn Chỉ Mục Đích Cứu Độ Chúng Sanh tuyệt mỹ cả không gian lẫn thời gian, nó vô thủy vô chung. Chỉ tại Bậc Tu đã hiểu sai tất nhiên hành cũng phải sai nên còn thiểu trí mà viết lách chê trách Chư Phật, Chư Bồ Tát thì bậc tu như vậy thật còn đầy vô minh.
Cứ nhìn lối viết, ai đọc qua đều biết Hòa Thượng T T Lạc không được biết lối tu Tự Tánh Tỏ Tánh chút nào. Do Nghiệp Lực quá sâu dày, không bao giờ nhận biết được Chư Phật, Bồ Tát ra đời cứu độ chúng sanh cho dù Chư Vị đã ở gần bên mình. Thời Mạt Pháp này Đức Phật Di Lạc Hạ Lai đã chứng kiến: “chứng tu, tu chứng dẫy đầy khó phân”. Do phần đông Tăng Ni nghiên cứu, học, tụng kinh nhiều năm đã lầm bị bệnh “Y kinh mà chưa liễu nghĩa” rồi cho là đã Giác Ngộ. Lấy trí suy nghĩ là bị loạn tưởng nên lí bí mơ màng, không trực giác được nguồn gốc Tham Sân Si nên dù tu 30 năm hay cả đời mà “Đời chẳng ra Đời, Đạo chẳng ra Đạo” là phải rồi. 

Bậc Tự Tánh Tỏ Tánh từng giờ phút tu giải nghiệp chỉ cần nghe Chư Bồ Tát một câu liền nhẹ cảm nhận được Chân Pháp, liền theo sát bên tu hành chớ không cần lý luận dài dòng. Bậc Tu trong Pháp Tạng, Long Hoa Hội Thượng khi đã được truyền Thiền, không bao giờ dùng Định Tưởng của Nhị Thừa Tu Chứng. Hãy xem quyển Kinh Như Lai Thiền của Đức Phật Di Lạc đã viết, hiện đang lưu hành trong trang web, sẽ biết được một phần nào về Tôn Chỉ Như Lai Thiền này có siêu Đẳng trong Thời Mạt Kiếp này không.
Chân lý của Phật Di Lạc dạy, tuyệt đối không bao giờ Tu Định Tưởng, chỉ tu Tự Tánh cho Trực Giác, nguyện cho đến Chánh Giác. Chắc Hòa Thượng này vớ đâu kinh sách của những trang web giả xưng Phật Di Lạc rồi. Thời Hạ Lai Mạt Pháp, Mạt Kiếp muôn ngàn vạn cái giả họ đặt ra do tụng niệm, cầu xin... Tu Thiền Định Tưởng... cho có điển dạy là Thần Đạo, Tiên Đạo đều sai Tôn Chỉ Mục Đích của Chư Phật.
Đức Phật Di Lạc không bao giờ xưng Giáo Chủ. Ngài xưng Tăng Chủ Nhất Tôn có bút ký để lại vì tôn kính Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Ngài bảo, nếu xưng Giáo Chủ là dành cái Ngôi của Đức Phật Thích Ca. Trong thời gian khai đạo cho Tứ Chúng Pháp Tạng, Tôi được chứng kiến, khi có dịp nhắc, Ngài luôn giảng những lời tôn kính Đức Phật Thích Ca. Tôi cũng đã từng xem những tài liệu sách vở của những người tu không gặp được Phật Di Lạc, Họ đều ghi sai Ngài là Giáo Chủ.
Trong Thập Bát La Hán cũng có bậc Vát Nhĩ La Hán đang quấy tai, ý chỉ giảng mãi mà Phật Tử chẳng nghe được Tự Tánh nên phải hành dụng cho Bậc Tu Trực Giác.
Còn Đã Hổ La Hán đang dùng cái vòng sắt đánh con cọp, ý chỉ phải vô ngại khi cần hành động để hàng phục kẻ ác, độ cho Bậc Tu phải trực giác Thiện Căn Thiện Chí.
Ý chỉ hàng ngàn cái đầu phải xem xét, hàng ngàn cái tay phải Diệu Hành Dụng thuận nghịch, tịnh bất tịnh, không cấu chẳng ly để đắc Phật Tánh. Cho nên ta thấy Quán thế Âm và hoá thân của Ngài là Phật Chuẩn Đề có tay cầm xâu chuổi hiền lành, có tay cầm đao, cầm búa... trị kẻ ngu và kẻ ác để khai trí tuệ độ chúng sanh.
Ông T T Lạc cho rằng Bồ Tát Di Lạc, A La Hán hành dụng cứu độ chúng sanh như vậy là thô lỗ, là không phải bậc Thánh Tăng, cho biết trình độ của hòa thượng thời mạt pháp, mạt kiếp không hiểu gì về giáo lý Đạo Phật. Nhìn Phật qua lăng kính vô minh của Ngoại Giáo. Cho thất suốt đời ông cho đếnnay chưa có một phút giây tu hành theo đúng lộ trình Chư Bồ Tát, Chư Phật. Pháp tánh của ông chắc chắn hết kiếp, nghiệp lực sẽ đắt ông chui vào bụng con bò, đầu thai ra bò không sai chạy vào đâu được.

Hòa Thượng:
*Cho nên, một số người hiện giờ làm công quả từ chùa này, đến chùa khác để tìm cầu sự giải thoát thì chắc chắn không bao giờ có được, chỉ uổng cho một đời tu hành bị người khác lừa đảo, làm công không cho họ mà họ không tốn tiền.

Làm công quả để được phước báo, điều này chúng ta dễ bị lừa. Bởi phước báo của đạo Phật là do chính mình ngăn ác, diệt ác pháp, hoặc ly dục, ly ác pháp thì phước báo sẽ đến với mình ngay liền tức khắc, còn làm công quả thì thân thể mệt nhọc, tâm sanh ra buồn ngủ; cơ thể mệt nhọc, tâm sanh buồn ngủ là trạng thái mất tỉnh thức, mất tỉnh thức, tức là vô minh mà vô minh thì làm sao có phước báo được.

Người làm công quả thì không bao giờ tu hành được, nếu suốt đời làm công quả thì chỉ là một người làm công cho kẻ khác, chẳng ích lợi gì cho mình, chỉ là một người ngu mà thôi. Khi bước vào đạo Phật còn chiếc áo của người cư sĩ, nghĩa là chưa thọ
Giới luật thì lúc bây giờ chúng ta làm đượcnhững gì để giúp cho chư Tăng yên tâm tu hành, đó là gieo nhân tu hành cho chúng ta ở ngày mai, chứ không phải làm công quả để cầu phước báo đó là sai.

(Trích Đường Về Xứ Phật tập VIII)
*TRẢ LỜI
Làm công quả Thời Mạt Pháp này cũng có chỗ Phật Tử bị lừa, sanh bất tín.. Nhưng vẫn được phước báo hữu lậu là công quả. Chỉ Bậc Tăng Ni nào lãnh của Bá Tánh cúng, không dạy tự tánh làm ích lợi cho Họ, sau bị mắc nợ phải bị quả báo trả nợ miệng. Khi hết kiếp, thần thức bị chui vào bụng con bò... sanh ra con bò, sống chung với bò, ăn cỏ, nhà ở là ổ rơm...hay đầu thai làm những con vật khác tùy pháp tánh thọ nhiễm.

Hòa Thượng này lúc trước tu theo lối chỉ đạo của Cộng Sản Miền Bắc. Đến năm 1975 khi chiếm Miền Nam, công an cũng đi từng chùa bắt ai cúng dường hay làm công quả cho chùa. 
Nay đã thay đổi tư duy này rồi, sao Hòa Thượng chưa hết bị nhiễm bẩn vậy. Người làm công quả thật hành được nhiều pháp mà vạn pháp là Nghe Thấy Biết, dù là Tăng Ni hay Cư Sĩ, những Bậc này tu được sống động trong đời, chùa rất thực tế. Chỉ có Ông thấy Họ là ngu chớ Họ xả thân tu như vậy ắt có Chánh Báo thật là khôn lắm.